Hai bài thơ vui về chồng
Giải trí với hai bài thơ về chồng
Bài thơ lười tắm
Ngày xưa rõ thật bảnh bao
Áo quần tề chỉnh lúc nào cũng thơm
Cưới về chả được mấy hôm
Lộ ngay bản chất, lôm côm nhất đời
Chức "thiên hạ đệ nhất lười"
Không ai địch nổi, là người vô song
Đặc biệt là đến mùa đông
Cái chuyện lười tắm là không phải bàn
Lý do có đến hàng ngàn:
"Châu Phi nước quý hơn vàng đấy thôi
Vừa tắm hai tuần trước rồi
Ngửi xem, vẫn chẳng thấy hôi tẹo nào
Giờ phải thắt chặt hầu bao
Điện đang tăng giá ào ào thấy kinh
Tiết kiệm điện cho gia đình
Không tắm khỏi phải bật bình nước lên
Mà em cứ thử nghĩ xem
Cả ngày rồi lại cả đêm trong nhà
Thì bụi bẩn ở đâu ra?
Mà cần phải tắm, rõ là rỗi hơi
Vừa mới hôm qua đấy thôi
Cơ quan "mấy ẻm" khen tôi hết lời:
"Ông anh quả thật tuyệt vời
Cứ thơm nức mũi như mùi nước hoa"
Nói gần nhá, chẳng nói xa
Thằng cu con cũng bảo là bố thơm
Ngày nào nó chả ôm hôn
Chỉ em là cứ nguýt lườm mãi anh
Trâu bò kia nó quanh năm
Chả cần tắm vẫn sống nhăn, việc gì
Dại mồm, sạch quá có khi
Tắm mà lại trúng gió thì "xong phim"...
Hay là, em cũng thử xem
Tuần này không tắm, cũng quen dễ mà
Đến lúc ấy thì nhà ta
Thêm cái "lịch tắm" nữa là ô kê"
Ối trời! "Cao kiến" rõ ghê
Nghe xong mà thấy não nề, bó tay
Bao nhiêu lý lẽ thế này
Thì sao thuyết phục chồng đây hả chồng???
Nỗi khổ làm chồng
Thuở xưa ta vốn hiền lành.
Từ ngày lấy vợ, trở thành… hiền khô.
Còn nàng thuở ấy ngây thơ.
Sau khi xuất giá thành cô… xếp sòng.
Suốt ngày cứ oán trách chồng.
Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì…
Khổ thân cho kiếp tu mi.
Sa chân lấy vợ khác chi đi tù.
Lưng thì mỗi ngày một gù.
Cày ba, bốn “chóp” để bù nàng tiêu.
Ngày xưa trông giống Triển Chiêu.
Ngày nay từa tựa lão tiều phu gia.
Ngày trước nàng dạ, nàng thưa.
Nói năng dịu ngọt cho vừa lòng anh.
Anh tưởng hoa nở trên cành.
Bao giờ cũng đẹp, tươi xanh bốn mùa.
“Lời nói không mất tiền mua…”
Nên anh ngọt lại cho vừa lòng nhau..
Bây giờ chẳng hiểu vì đâu.
Nàng mang chứng bệnh cứng đầu… lặng câm.
Cái mặt thì cứ hầm hầm.
Nàng trợn một cái, ta… bầm mấy hôm.
Nguồn<sưu tầm>